他伸手想阻止这一切,但是双臂都被废了,他连抬手都是一件难事,眼泪浸湿了他的双眼。
他看着,看着妻子出现在自己面前,抱着自己。
‘khng xng, khng xng, khng xng, khng xng, anh khng bo v tt em, khng xng, anh con làm cho con gái chung ta mt i mt hi tui th tt p ’
他不断的忏悔着,他的妻子用手堵住了他的嘴,用手摸了摸他的伤口。
‘c ri, tt c nhng chuyn này u khng trách anh, anh cng ch là mun cho chung ta sng tt hn mt chut, khng sao, u qua ri’
他哭着,抽搐着。
这边的深于,看着他突然哭了直接就蒙了。
‘不是,这怎么不恢复啊,咋还哭上了,还他妈叽里咕噜的说着啥。’
‘深哥,他好像不是。’
深于将手枪上膛一枪打死了他。
‘得,看来是他妻子,白忙活一会。’
众人离开前,深于看上了军阀的金戒指,他上手试着摘下来,可是不管他怎么用力都拿不下来。
‘我屮?长上前了?’
深于掏出刀,一刀将军阀的手指砍了下来。
‘送走吧,血都放完了,送到餐厅还省的放血了。’
回到基地,深于躺在床上看着手里的戒指。
‘怎么了,那个女孩送你的。’
李晓雅说着抱着深于。
‘怎么可能,只是一名军阀的,不过他现在已经不在了。’
李晓雅不听,只是一味的咬深于的耳朵。
‘好了,不要闹了。’
深于说着将李晓雅扑倒,将头埋在她的怀了。
‘刚刚还说不要闹了,现在是谁在闹啊。’
‘哎呀,不管不管不管。’